Đây nói về Lưu Bị, một hôm hoàng đế nước Thục cho mời thừa tướng Gia Cát Lượng vào để hỏi về một giấc mộng:
ìThừa tướng này, đêm qua trẫm gặp một cơn ác mộng khủng khiếp lắm!”
Khổng Minh hỏi: ìBệ hạ mơ thấy cái chi? ”
Lưu Bị: ìTrẫm mơ thấy Đại Kiều, Tiểu Kiểu, Điêu Thuyền, và rất nhiều mỹ nữ khác vây quanh trẫm, không ai có mảnh vải nào trên người!”
Khổng Minh: ìHuh? Đó là ác mộng hả? Bệ hạ chắc đã tu 90 kiếp nên mới gặp được ‘ác mộng’ như dzậy. , sướng bỏ bu đi còn khóc lóc cái nỗi giề? ”
Lưu Bị: ìNhưng trong mơ trẫm lại là My phu nhân!”
Khổng Minh: ì……………………………. ”
Nước Thục và nước Ngô đang đánh nhau chí tử. Nguyên soái bên Thục là Khổng Minh muốn do thám tình hình quân giặc, mới ăn mặc cải trang làm thường dân, dẫn Quan Vũ, Triệu Vân mon men đến trại quân Ngô do thám. Mới chân ướt chân ráo tới nơi thì đã thấy một bầy mỹ nữ khỏa thân vui đùa tung tăng trong trại. Ba người hồn vía lên mây, tâm thần mê man, mắt trợn ngược, nước dãi chảy lòng thòng ướt cả áo. Bỗng đâu một tiếng pháo nổ, quân Ngô bốn mặt ùa ra, bắt cả bọn đem vào cho Ngô chủ Tôn Quyền khu xử.
Tôn Quyền cười nói: ìBọn phàm phu các ngươi chịu sao nổi mỹ nhân kế của ta. Dám cả gan sang đây do thám, ta sẽ có cách trừng trị các ngươi thích đáng. ”
Nói xong sai đám mỹ nữ lúc nãy đứng sắp hàng, tay cầm sẵn gươm giáo chờ lệnh. Đoạn hỏi Triệu Vân: ìNgươi là ai? ”
Vân đáp: ìĐứng không thay tên, ngồi không đổi họ, ta là Triệu Vân ở Thường Sơn. Ngọn giáo của ta đã đâm không biết bao nhiêu thằng noob nước Ngô!”
Tôn Quyền: ìĐược lắm. Các phi tần của ta hãy dùng giáo đâm nát ‘thằng nhỏ’ của hắn cho ta!”
Lại quay sang hỏi Quan Vũ: ìNgươi là đứa nào mà mặt trông quen quen? ”
Quan đáp: ìÔng ngoại ngươi là Quan Vũ đây. Ngọn đao của ta mà múa lên thì bầy gà Ngô biến thành vịt hết (ý nói chạy như vịt). ”
Tôn Quyền: ìNgươi sẽ được như ý. Hãy dùng dao phay băm ‘thằng nhỏ’ của hắn, cho hắn biết nước Ngô ta cũng không thiếu đao đâu. ”
Tôn Quyền quay lại, chưa kịp hỏi thì Khổng Minh đã nói: ìTa là Gia Cát Khổng Manh. ”
Tôn Quyền: ìHuh? Ngươi làm giống gì? ”
Khổng Minh: ìTa bán kẹo mút!”
Lại nói về Triệu Vân
Một hôm Triệu Vân tình cờ thấy Trương Phi đầu tóc rũ rượi ngồi nhìn cốc rượu ngần ngừ chưa uống… Vân bèn nhảy vèo tới chụp cốc rượu ực 1 hơi hết nhẵn...
Bỗng thấy Trương Phi khóc rống lên nước mắt ràn rụa(?!).
Vân: "Tao đùa tí mà mày đã khóc như chúa công chết ý... Tao đền chai khác được chưa?"
Phi : "Không! Hôm nay là một ngày quá khủng khiếp đối với tao: đêm qua đánh tiến lên bị thằng Siêu vặt sạch, sáng dậy đi làm muộn bị lão Khổng chửi ầm ĩ rồi giáng chức, lủi thủi nhục nhã quay về thì bị thằng nào đá mẹ nó mất con ngựa mặc dù đã khóa cổ và khóa chân. Mượn được con ngựa còm phóng như bay về nhà thì phát hiện rơi mịa hết giấy tờ tùy thân. Chưa hết, bước vào nhà thì thấy vợ tao đang nằm cùng thằng Vũ. Và điều kinh khủng nhất là khi tao định kết thúc cuộc đời thì mày ở đâu đến và nốc sạch cốc rượu độc đó..."
Vân xỉu...........
Lại nói về nhà Ngô và nhà Thục, sau bao trận chiến dai dẳng kéo dài mà nhà Ngô vẫn ko chiếm lại được Kinh Châu từ tay nhà Thục...Tôn Quyền bèn mời Lưu Bị dự hội nghị bàn đèn, ko động võ nữa mà chuyển sang động khẩu ( đàm phán).
TQ : Để tránh cho bá tánh sống trông cảnh lầm than, cuộc chiến giành Kinh Châu có lẽ chỉ nên 1 vs 1 giữa đệ và Lưu huynh thôi..Lưu huynh thấy sao?
LB : Tôn đệ nghĩ được thế thì quá tốt, miễn là tránh được họa binh đao cho dân lành thì đốt nhà, cướp của, giết người anh cũng làm. E thích chiến với anh cái gì..đua xe hay tá lả????
Sau nửa ngày tỷ thí cầm, kỳ, thi, họa...LB và TQ vẫn bất phân thắng bại....
LB : Chúng ta đúng là 1 cặp đối thủ "trời tru đất diệt" ( ý của Lưu bị là trời sinh). Bây giờ thế này chúng ta thi lòng can đảm nếu Tôn đệ làm được việc này thì ta xin dâng Kinh Châu = cả 2 tay 3 chân cho đệ
TQ : OK, huynh cứ ra đề
LB : Nếu trước mặt quần hùng 2 nước mà đệ dám ăn bãi phân bò này thì huynh xin thua..
TQ : bò đệ còn dám ăn nữa là phân bò, nói xong cúi xuống ăn sạch..
Tiếng vỗ tay rầm trời + hoan hô inh ỏi...LB mặt tái xanh vì ko ngờ TQ dám chơi như vậy. Nhưng TQ cũng đúng chất dân chơi vừa cười vừa nói
TQ : cuộc chơi nào cũng thế, phải có quả đi quả lại mới toại lòng nhau, nếu Lưu Huynh cũng dám ăn phân bò giống đệ thì đệ xin trả lại Kinh Châu và coi như từ nay nó là của huynh vĩnh viễn..
LB : Chẳng lẽ huynh lại kém đệ... nói xong LB cuống cuồng ăn hết sợ TQ đổi ý..
Tiếng hoan hô lại vang lên chúc mừng từ nay 2 nước hòa hoãn, bá tánh thái bình...
TQ : Lưu huynh đúng là bậc anh hùng, để người nhân nghĩa như Huynh làm chủ Kinh Châu đệ cũng an lòng...mà sao mặt huynh buồn vậy..
LB bèn đến gần TQ nói nhỏ : Chú TQ nè, thế hóa ra anh em mình ăn c... không công a`?????
TQ :.............
Lại nói đến Lữ BỐ, Trương Liêu cùng chư tướng bị Tào Tháo bắt trói. Tháo sai chém hết còn BỐ và Liêu thì Tháo tiếc nhân tài nên có ý thu nhận. Tháo bèn bảo Tuân Húc kiểm tra xem Bố và Liêu có đáng được thu nhận ko hay chém nốt cho có bầu bạn. BỐ nghe xong mừng lắm bèn bảo Liêu : Trước giờ ta chỉ biết giết người để giành gái nào biết thi trắc nghiệm nó thế nào đâu, ngươi vào trước đi cố gắng thi tốt rồi ném phao cho tao.
Để đền đáp ơn tri ngộ của Bố, Liêu rất run nhưng vẫn vào thi..vào phòng thi đã thấy Tuân Húc , Tào Tháo và đao phủ với mã tấu sáng loáng đứng trong.
Tuân Húc nói : ta chỉ hỏi 3 câu, nếu mi trả lời mà Tào đại nhân ưng ý thì ngươi sẽ được đầu quân dưới trướng.
Liêu : dạ...dạ....bẩm cụ cứ nói
HÚC : Nếu ngươi gặp kẻ thù của Tào đại nhân thì ngươi làm gì ??
Liêu : Tôi sẽ chém nó chết ngay
Húc và Tháo gật gù..
Húc : Nếu ngươi gặp Hán đế thì sao ???
Liêu : Tôi sẽ hân hoan vẫy chào
Húc : nếu tào đại nhân sai ngươi ra sa trường thì sao
Liêu : tôi sẽ nói : Vâng thưa ngài
Tháo ưng lắm bèn truyền lệnh cởi trói và thu nhân Liêu.
Liêu mừng húm đi ra nhắc khéo cho LB : Ngài chỉ cần nhớ đáp án là 3 câu này
+ Tôi sẽ chém nó chết ngay
+ Tôi sẽ hân hoan vẫy chào
+ VÂng thưa ngày
Bố lẩm bẩm học thuộc lòng rồi run rẩy bước vào
Húc hỏi : Nếu ngươi gặp Hán đế thì ngươi làm gì
Bố : Tôi sẽ chém chết nó ngay
Tháo Tái mặt, Húc bèn hỏi tiếp : Nếu ngươi gặp kẻ thù của Tào đại nhân ngươi sẽ làm gì???
Bố : Tôi sẽ hân hoan vẫy chào
Đến lúc này thì Tháo ko nhịn được nữa bèn đập bàn và quát : Mày trêu ngươi tao đấy hả, thích chết ko thằng chó??
Bố : Vâng , thưa ngài
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét