Lại nói về Trương Liêu...
Lữ Bố và Trương Liêu die cùng lúc và gặp nhau trên thiên đàng...
LB: ủa, sao mày chết thế??? tao nghe nói SIDA 10 năm mới đi ăn cắp cơ mà???
TL: Ặc, Bố đúng là ngu, chỉ có thằng không biết comdom là gì như Bố thì mới chết vì SIDA, tao bị chết ngạt...
LB: Trời, sướng thế!!!... trong thời chiến mà chết độc đáo như mày thì không đụng hàng rồi (???)
TL: thế sao mày chết hả Bố (Bố là Lữ Bố)
LB: ah, tao hộc máu mà chết...
TL:????? i dont understand???
LB: Tao biết con Điêu Thuyền nó cặp bồ nên hôm nay tao về sớm bắt quả tang... về đến nhà tao nghe có giọng đàn ông bèn đạp door xông vào nhưng không thấy thằng chó nào, tao lục tủ... soi gầm giường... chạy lên gác vẫn không thấy ai thê là tao tức quá hộc máu chết...
TL gào lên: mẹ kiếp...
LB: Hả, mày sao thế??
TL: Nếu lúc đó mày mở ngay cái hòm cạnh cái tủ thì có phải bây giờ tao với mày vẫn sống không thằng Ngu...
Lại nói về Triệu Vân
Từ ngày Quân Thục mời được thầy bói siêu đẳng Khổng Minh về làm quân sư thì sáng ăn lô, chiều ăn đề cuối tuần đi ăn cắp cả lũ... Quân thục đánh đông dẹp bắc... quân địch dù có đông trẻ con, đông đàn bà, đông người già thậm chí đông cả ba thứ vẫn bị quân thục đánh cho tan tác (???) Quân thì thiện chiến, tướng thì thần oai nhưng đen cho quân thục là trên đời không có thằng nào hoàn hảo... Quân thục tất cả trên dưới đều bị nhiễm căn bệnh thế kỷ là...... Sợ Vợ. Để khắc phục, tìm hướng giải quyết Lưu Bị quyết nhờ đến cái đầu của Khổng Minh.
Lưu Bị nói: Khổng nè, mày mặt mũi sáng sủa mày râu nhẵn nhụi... không có râu thì sao mà quặp được... chắc mày không sợ vợ chứ???
Khổng Minh: trời, ông không thấy tóc tôi quặp hết cả vào thế này mà còn hỏi... râu nó biết có mọc thì cũng quặp nên chán không buồn mọc đấy (???)
Lưu Bị kêu trời: thôi, dù sao cũng không ai ngu hơn mày, mày nghĩ cách đi...
Khổng Minh, Lưu Bị, cùng chư tướng đang họp bàn quyết sách thì nghe tiếng gầm quen quen: Móa, chúng nó định bật tôm... chị em đâu xung phong.........
Lưu Bị cùng chư tướng cuống cuồng, dẫm đạp lên nhau mà chạy... thật đúng là quân Thục oai dũng... chạy cũng rất pro...
Bão qua, mọi người quay lại phòng họp thì thấy cảnh vật tan hoang nhưng Triệu Vân vẫn ngồi đó oai nghiêm như 1 chiến thần...
Lưu Bị cảm kích: Trời, Mr Perfect... thằng này đã giỏi còn ko sợ vợ đúng là number one...
Quan Vũ, Trương Phi: hình như Sợ vợ không có trong từ điển của nó...
tiếng hoan hô và clap (vỗ tay) vang lên ầm ĩ... thì bỗng đâu Khổng Minh gào lên: Mẹ kiếp, nó són ra quần vỡ tim chết từ lâu rồi.................
Lại nói về Điển Vi
Một hôm, Điển Vi rủ Hứa Chử và Trương Liêu đi nhậu
Với bản tính cẩn thận của 1 vị tướng dày dạn trận mạng... Trương Liêu hỏi ngay: Này, hôm nay mày khao hay tí nữa lại khách điếm đấy... (???)
ĐIềN VI: yên tâm, hôm nay tao khao... chúng mày cứ thoải con gà mái đi...
Hứa Chử: nhân dịp gì thế mày, trúng lô hay lại đá được con ngựa thằng nào quên khóa cổ...
ĐIềN VI: À, nhân dịp ông bô tao hôm nay quên khóa tủ nên anh em mình đi nhậu...
3 thằng đang chén chú chén anh thì tự nhiên Điền Vi ôm bụng nói: Chết cha, tao đau bụng quá...
TL hỏi ngay: Sao?? mày đau đẻ à???
ĐIềN VI: Trời thằng ngu, chắc đi nhậu không rủ thằng Tào tháo nên bây giờ tao bị tào tháo đuổi rồi...
Nói xong Điền Vi chạy vèo vào bụi rậm xả xú páp...
Ở ngoài Hứa Chử bàn với TL: Thằng ki bo này mà mời anh em mình nhậu thì chắc hôm nay đề về 5 nháy rồi, tao với mày chơi nó 1 vố đi... nói xong Hứa Chử bắt 1 con thỏ giết rồi lấy ruột thỏ ném vào chỗ Điền Vi đang luyện công...
Y như rằng 1 lát sau 2 thằng nghe Điền Vi rú lên hãi hùng...
Hứa Chử, TL bụm miệng cười... 1 canh giờ sau thấy Điền Vi hổn hển chạy ra nói:
Mẹ kiếp, tao bị táo bón... rặn mạnh quá lòi mẹ cả ruột ra... nhưng nhờ ơn trời và nhờ 2 ngón tay này tao đã nhét được nó vào chỗ cũ rồi...
Lại nói về Quan Vũ
Quan Vũ thần oai hiển hách trên chiến trường nhưng ở nhà chỉ là 1 con cún trước vợ, Vũ lao vào quân địch như con sói lao vào bầy dê nhưng vợ lại là Sư tử... Hơn nữa Quan Vũ lại sợ gián (???) but why?? Vì Quan Vũ sợ vợ mà vợ sợ gián nên... ...
Wife: Sao mày đánh nhau thì giỏi thế mà lau nhà quét nhà thế nào toàn thấy gián là sao... từ giờ tao con thấy 1 con gián là mày bye bye 1 cái răng nghe chưa... vì thế Vũ sợ gián cũng phải...
Quan Vũ không biết làm sao bèn cầu cứu Hoa Đà: ngày xưa mày học trung cấp thú y đúng không, làm ơn cho tao thuốc diệt gián không thì vợ tao giết tao mất...
Hoa Đà: Đây cầm lấy cái lọ này... mày xịt quanh nhà đảm bảo lũ gián trong nhà sẽ sang chiến đấu với gián nhà thằng Trương Phi hết... nhớ đọc kỹ hướng dẫn trước khi sử dụng...
Vài hôm sau, Hoa Đà đến thăm Quan Vũ thì thấy 1 cụ già cao lớn, râu dài, móm đang ngồi ăn cháo...
Hoa Đà: Cụ làm ơn cho cháu gặp Quan Vũ
Cụ già: Tao đây chứ ai...
Hoa Đà: Trời thế răng mày đâu hết rồi...... râu dài + móm làm tao tưởng ông nào...
Quan Vũ: Mie, nhờ thuốc của mày nên từ giờ tao toàn ăn cháo...
Hoa Đà: trời, thuốc tốt mà...
Quan Vũ: Uh, tốt quá... lũ gián nhà tao sang nhà thằng Phi chiến đấu rất hăng và bắt về cơ man nào là tù binh... ...
Lại nói về 3 anh em Lưu, Quan, Trương...
Một hôm, 3 anh em Lưu Bị, Quan Vũ, Trương Phi rủ nhau sang nước Ngô do thám tranh thủ làm tí gội đầu matxa... nhưng vì 3 anh em kết nghĩa máu thịt nên thằng này tưởng thằng kia khao nên ruốt cuộc không thằng nào mang tiền... Sau khi được bọn bảo kê khuyến mại thêm món răng môi lẫn lộn thì 3 anh em bị bắt trói giải lên Tôn Quyền...
TQ: Láo, tội làm gián điệp có thể tha (???) nhưng đi gội đầu matxa không bo em út thì phải chém... Dù sao cũng có chút quen biết nên Tao sẽ củ hành chúng mày trước khi chém...
3 thằng làm cho tao 2 việc, làm được tao tha... không làm được thì ngày này năm sau là ngày sinh à quên ngày giỗ chúng mày...
Việc đầu tiên mỗi thằng đi kiếm cho tao 10 quả bất kỳ về đây... lắp mô tơ vào đít nhanh...
Ở nước Ngô kiếm hàng chat, hàng karaoke thì dễ chứ hàng hoa quả thì quá khó... nhưng để sống nên 3 anh em phải cố...
Đến chiều tối, Lưu Bị kiếm được 10 quả cam, Quan Vũ kiếm được 10 quả nho còn Trương Phi thì vẫn thuê bao quý khách vừa gọi không liên lạc được...
Tôn Quyền: good, bây giờ là việc thứ 2... nhét tất cả chỗ quả các người kiếm được vào đít... thằng nào kêu 1 câu giết. Thằng nào làm được tao tha...
Lưu Bị nghiến răng trợn mắt nhét được 1 quả, đến quả thứ 2 thì không chịu nổi nhiệt la lên cái Oái...
Tôn Quyền: nhốt nó vào ngục sáng mai xử bắn...
Lưu Bị mếu máo quay sang Quan Vũ nói: thôi số anh nó black, die phải chịu... với mấy quả nho rừng chắc mày sống thôi... vĩnh biệt mày với thằng Phi... nhớ báo thù cho tao...
Nhưng chỉ 1 lúc sau, Lưu Bị thấy Quan Vũ cũng bị nhốt vào ngục chờ chết cùng mình...
LB: Chó chết thật, quả cam nó to, tao chết đã đành... quả nho nhỏ thế mà mày cũng chết là sao???
Quan Vũ: Má nó, 9 quả đầu tao làm ngon lành...... đến quả thứ 10 tao phì cười nên die
Lưu Bị: Sao tự nhiên mày cười hả thằng ngu??
Quan Vũ: Mẹ kiếp, đúng lúc đó tao thấy thằng Phi tha về 10 quả mít......
Lại nói về Điển Vi...
Điển Vi là dũng tướng của Tào Tháo, ngoài sức khỏe hơn trâu (trâu còn khỏe hơn người...) Điển Vi còn là 1 chiến tướng cực kỳ anh dũng gạn dạ...
Câu nói nổi tiếng của Điển Vi: Đừng nói quân địch đông bao nhiêu, mà hãy nói nó ở đâu, để tao còn biết đường mà... chạy.
Một hôm, Điển Vi dẫn 1 vạn quân tiên phong chập ngay 1 vạn quân Thục... Điển Vi hô to:
- Hãy mang cho ta chiếc áo màu đỏ... Sau khi mặc chiếc áo những con quỷ đỏ Điển Vi dẫn 1 vạn quân lao vào đánh cho 1 vạn quân Thục chạy như đua xe gặp cơ động...
Sau trận chiến, các chư tướng khâm phục hỏi:
- Tại sao ngài mặc áo đỏ trong trận chiến??? Điền Vi oai nghiêm trả lời:
- Để nếu máu ta có đổ xuống, các ngươi cũng không biết và vẫn vững tâm chiến đấu... tiếng hoan hô vang lên như sấm.
Sáng hôm sau 1 vạn quân tiên phong của Điển Vi chập 10 vạn quân Thục do Trương Phi, Quan Vũ cầm đầu... Quân lính lo âu quay lại chờ superman Điển Vi ra lệnh thì thấy Điển Vi nhỏ nhẹ nói:
- Quân bay đâu, mang cho tao chiếc quần màu sậm............
Lại nói về Trương Liêu...
Trương Liêu lúc còn sống là nỗi sợ hãi của quân địch, nhưng lúc chết lại là nỗi sợ hãi của quân mình (???). Bởi về già nhưng vẫn quen xài vi a gờ ra như hồi trẻ nên bị sốc thuốc giật đùng đùng mà thăng... thật kinh hãi!!! Xuống gặp Diêm Vương, Diêm Vương nói:
- Nể tình nhà ngươi là danh tướng và lúc còn sống người đã tiễn rất nhiều người xuống đây trước thời hạn, ta tích kiệm được rất nhiều chi phí đưa đón... Cảm kích trước điều đó, tao cho mày được chọn hình phạt...
DV dẫn TL đi chọn phòng... mở phòng đầu tiên: thấy vạc dầu sôi sùng sục... Lữ Bố, Đổng Trác đang lăn lộn trong đó... Liêu hết hồn đóng của cái rầm.
Mở phòng thứ 2: thấy cơ man nào là người bị đóng đinh, xẻo thịt... trong đó có cả Hứa Chử, Điển Vi...... Liêu rùng mình nghĩ: may mà mình đóng bỉm chứ không ra đây thì nhục chết...
Đến phòng thứ 3 thì thấy trong phong có 1 ông già nhăn nheo, ghẻ lở, bẩn thỉu đang nằm nhưng ngạc nhiên hơn là thấy Điêu Thuyền trên người không mảnh vải đang âu yếm, ve vuốt... hôn hít ông già... Liêu như mở cờ trong bụng nói to: oh yeah! Tao chọn this room!!!
Vừa nói xong thì thấy DV bước vào vỗ vai Điêu Thuyền nói: Sướng nhé, có người thay, rồi sang phòng vạc dầu tắm đi......
Lại nói về A còng (em của A đẩu...)
Lưu Bị xuất thân hàn vi, nhờ may mắn chạy đúng cửa mà lên được chức Bệ Hạ. Không muốn con cái ngu dốt như mình nên LB luôn bắt các con là A Đẩu và A Còng học, học nữa, học mãi...... đúp, học lại...
A Đẩu vốn chỉ thích vẽ và chơi nên rất lười học... tôn chỉ của A Đẩu: chơi là việc nhỏ, học là việc lớn...... không làm được việc nhỏ thì sao làm được việc lớn.
Chỉ có A Còng là ham học... LB khoái lắm bèn mời hẳn Điêu Thuyền về dạy (???)
Điêu Thuyền được đi dạy học thì khoái lắm bèn mặc áo body có bông hồng trên ngực áo cho ra dáng cô nuôi dạy hổ... !!!
Bước vào lớp, thấy A còng và các bạn cứ nhìn chòng chọc vào bông hồng trên ngực áo thì Điêu Thuyền khoái lắm bèn hỏi: cô đố các em, hoa hồng sống bằng gì???
A Còng nhanh nhảu xung phong: Thưa cô, hoa hồng sống bằng sữa ạ!!!
Điêu Thuyền mắt chữ A mồm chữ O đỏ mặt hét to: Láo! Go Out (tạm dịch là chim cút)
Lúc sau Khổng Minh đi qua thấy A còng đang đứng ngoài bèn hỏi đầu đuôi sự tình rồi nói: Trời, thiếu chủ thông minh y như bố... hoa hông sống = phân và nước tiểu cơ mà...
A Còng gãi đầu gãi tai lầm bầm: Ta đâu có biết rễ nó dài đến thế!!!
Lại nói về Điêu Thuyền...
Điêu Thuyền được trời phú cho gương mặt xinh đẹp nên Thuyền không chịu học hành gì cả suốt ngày đàn ca, lắc giật... Thuyền luôn nghĩ cần quái gì học kiểu gì chả lấy Việt Kiều chỉ có ăn với đẻ (???)
Một hôm đi chơi về Điêu Thuyền kể chuyện cho Vương Doãn: Bố ơi hôm nay con kiếm được 10 lạng bạc...
VD: Hả, đừng nói với tao mày đi làm hàng đấy nhé...
Điêu Thuyền: Bậy nào, Thằng Lữ Bố nó đố con trèo lên cây, mỗi lần trèo được nó cho con 1 lạng bạc......
VD: Trời...... mày bị nó lừa rồi con, nó làm thế để nhìn "từ cấm" của mày đấy đồ ngu!!!
ĐT: hihi, con đâu có ngu như bố... thế nên hôm nay con đâu có mặc "từ cấm"...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét