@ Võ Khánh Linh
Việc bà Aung Suu Kyi quyết định thăm Trung Quốc là nơi thứ 2 sau các quốc gia ASEAN từ khi nhậm chức và đạt được cam kết Trung Quốc sẽ hỗ trợ Myanmar thỏa hiệp với các lực lượng ly khai vùng biên giới để giữ ổn định chính trị cũng như thúc đẩy giao thương đang được dư luận đánh giá cao, rằng đây là chính sách thực dụng, vì lợi ích dân tộc, bỏ qua chuyện quá khứ (Trung Quốc ủng hộ chế dộ quân sự, giam hãm bà này mấy chục năm) bất kể bà đã được phương Tây và Ấn Độ ủng hộ. Trung Quốc cũng phá lệ dành cho bà Aung Suu Kyi nghi lễ đón tiếp cấp Nhà nước dù bà chỉ là Cố vấn Tổng thống, Bộ trưởng ngoại giao nhưng là người nắm thực quyền. Việc bà Aung Suu Kyi đặt Trung Quốc lên vị trí số 1 chắc chắn sẽ làm chạnh lòng chính giới Mỹ, phương Tây cũng như khiến giới zận chủ Việt Nam từ Nguyễn Quang A im thin thít vì luôn cổ súy “thoát Trung” trong khi ai cũng hiểu “nước xa không cứu được lửa gần”, Trung Quốc sát sườn và bao vây Việt Nam tứ phía, đối đầu và đòi liên minh quân sự với Mỹ chẳng khác nào đem con dân nước Việt lên giàn hỏa thiêu!
Nhìn vào bức tranh chính trị Myanmar, giới quân sự vẫn nắm thực quyền, quyết định thay đổi Hiến pháp hay không. Bà Aung Suu Kyi làm việc gì cũng phải được sự ủng hộ từ giới quân sự, trong khi bà không thể được làm Tổng thống vì lý lịch. Việc bà Aung Suu Kyi chọn Trung Quốc là nơi thăm đầu tiên cũng như thúc đẩy giao thương và thậm chí xem xét lại các dự án đình chệ với Trung Quốc do bị dân chúng phản đối, gác lại chuyện quá khứ, ai cũng thấy bà thật vĩ đại, vì lợi ích dân tộc, nhưng tác giả bài này lại thấy phe quân sự ở Myanmar mới thật cao tay. Họ đã tự rút lui, để đảng của bà Aung Suu Kyi giành thắng lợi “tuyệt đối”, giành được sự ủng hộ “tuyệt đối” từ Mỹ, phương Tây (thế lực luôn lấy vấn đề dân chủ để cô lập Myanmar, đòi Myanmar phải thoát Trung) và các đối thủ của Trung Quốc, cả thế giới “ngưỡng mộ thành công” của Aung Suu Kyi. Nhưng từ khi nắm quyền, bà Aung Suu Kyi đang hành động theo đúng lộ trình, đường hướng, hài hòa được tất cả các nước lớn, đem lại lợi ích to lớn hơn cho Myanmar.
Như vậy có thể thấy, ông Thein Sein đã sáng suốt khi chọn Aung Suu Kyi để ủng hộ trong vô vàn các đảng phải khác. Bà Aung Suu Kyi cũng đã biết ôn hòa với giới quân sự để đặt lơi ích đất nước lên trên, vừa gỡ bỏ được vòng bao vây, cấm vận của Mỹ, phương Tây đối với chính quyền quân sự Myanmar vừa thỏa hiệp, thúc đẩy giao thương với đối tác số 1, ảnh hưởng lớn tới an ninh Myanmar là Trung Quốc.
Từ đó mới nhận thấy, chính Mỹ và phương Tây quá cực đoan với chính quyền quân sự Myanmar, nên vì lợi ích dân tộc, họ chọn quân bài Aung Suu Kyi để làm giải pháp đưa đất nước khỏi bao vây,cấm vận trong cuộc chiến ảnh hưởng giữa các nước lớn. Khi mọi thứ đâu vào đấy, Aung Suu Kyi vẫn đi đúng lộ trình của giới quân sự, vẫn “vĩ đại” trong con mắt của dư luận, vẫn giải quyết đường lối lợi ích thực dụng nhất cho Myanmar mà Mỹ và phương tây phải cứng họng!
Nhìn vào Việt Nam, Đảng CSVN đã sớm nhìn nhận việc hài hòa lợi ích với các nước lớn mà vẫn giữ vững quyền lực cũng như cuộc sống an lành cho dân, cho nước. Mỹ vì lợi ích của mình đã chấp nhận tôn trọng chế độ chính trị của ta và VN thiết lập quan hệ với tất cả các nước lớn, đạt được các thỏa hiệp ưu đãi về thương mại cả với phe Mỹ lẫn phe Trung và phe Nga hay Ấn. Điều mà chính quyền quân sự Thein Sein không làm được và phải chọn “giải pháp Aung Suu Kyi” cho họ. Tất nhiên, ta không phủ nhận Aung Suu Kyi đã biết thỏa hiệp vì lợi ích dân tộc mà gác bỏ “tư thù” cũng như “tư tưởng đối lập”.
Giờ đây, đường lối thực dụng được bất cứ chính phủ hợp lòng dân nào đều lựa chọn. Vấn đề tư tưởng, phe nọ phe kia, cũng như chiêu bài dân chủ hay nhân quyền, thực chất đều nhằm gây sức ép cho các nước nhỏ phải lựa chọn các nước lớn. Nếu giới Đảng cầm quyền không có bản lĩnh, theo nước nào thì dân chúng sẽ điêu đứng và đất nước đó cũng tan hoang. Nên hãy mừng vì Đảng CSVN vẫn còn sáng suốt, hài hòa được các “nhóm lợi ích” của thế giới để VN yên ổn phát triển kinh tế, dân chúng có cơ hội “bung” đi khắp năm châu bốn biển tìm đối tác làm ăn mà không phải trải qua bất cứ “may rủi” hay tình thế treo neo nào. Dân chủ đến đâu, như thế nào sẽ do chính người dân quyết định. Chừng nào Đảng CSVN còn đồng hành với lợi ích dân tộc thì còn xứng đáng được dân chúng ủng hộ, đồng nghĩa với việc dân chúng vẫn đang rất sáng suốt.
Bỏi vậy, mới thấy dù nhận được cả triệu triệu USD cũng chính sách bao vây dưới chiêu bài "dân chủ, nhân quyền" cho cả "phong trào dân chủ Việt" trong và ngoài nước từ Mỹ và phương Tây, nhưng hơn 40 năm qua, nó vẫn đi từ thất bại này đến thất bại khác. Bao "anh tài" từ Bùi Tín, Vũ Thư Hiên, Dương Thu Hương, ...đều có những lúc những tưởng, chỉ còn chờ kéo quân (Mỹ = Liên Hiệp Quốc) vào Việt nam là sẽ chấp chính đều "an phận" nơi đất khách quê người!
Đừng chửi dân hèn, ngu, bị tẩy não…khi họ tẩy chay đám zân chủ với trình độ kiểu Nguyễn Quang A hay mấy “nhân sỹ trí thức”, nguyên lão thành nọ kia lại đi chọn cắp tráp theo phò Cù Huy Hà Vũ đòi giành quyền lực khỏi Đảng CSVN. Hãy cứ tưởng tượng Việt Nam chẳng may rơi vào tay những kẻ như Nguyên Ngọc, Chu Hảo, Nguyễn Quang A, Cù Huy Hà Vũ, Lê Công Định...nhờ được Mỹ và phương Tây phò trợ thì đất nước sẽ đi đâu về đâu là dân chúng đủ kinh hãi rồi.
Võ Khánh Linh
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét