Thứ Hai, 17 tháng 8, 2015

loạt bài phản biện giáo sư Châu về xây quảng trường

 @ Mượn bài của giáo sư Pín mặt l châu
Tôi xin đăng loạt bài phản biện giáo sư Ngô Châu ở đây, người Sơn La, dù nghèo, vẫn là dân Việt, họ vẫn đóng thuế và hơn nữa, họ chịu ngập 1/3 tỉnh để cả nước có điện dùng. 
 Không có lí hanoi làm 200m đường mất 1800 tỷ mà họ không đc làm cái quảng trường 20 ha giá 1400 tỷ??? 



Gửi anh Ngô bảo châu, giáo sư toán học.

Tôi mới đọc stt FB của anh trên báo về tượng đài 1400 tỷ của anh, xin có đôi lời với anh.
Tôi cũng là giáo sư, anh ạ, chúng ta là đồng đội chung hàng ngũ với nhau, thành ra tôi bàn luận với anh sẽ rất hĩu nghị.
Trình toán của tôi rất kém, tôi không biết 1k4 tỷ có bao nhiêu số không, nhiều quá tôi chịu, nhưng tôi làm đc vè lục bát và thất ngôn và song thất lục bát, trình anh và tôi coi như ngang ngửa.
Giờ tôi bàn về Tượng đài 1k4 tỷ và cái nghèo trong stt của anh.
Tôi đầu tiên, đồng ý ngay với anh, Sơn la còn nhiều người nghèo, và anh nói, xây điểm trường, kí túc xá thì hơn.
Xin thưa với anh, điểm trường lẫn kí túc xá đâu có thiếu, nhưng ai học???
Khi trẻ muốn đi học, đầu tiên, chúng phải có ăn, anh đồng ý không?
Giờ anh thử bê bát phở lên định ăn, thì có anh khác đến giật ra và nói, trẻ Sơn La đang ko có ăn, sao anh nhẫn tâm húp phở bò sì sụp ?
Rồi anh bỏ phở mua cháo gà, vửa nâng bát cháo lại có thàng giật ra nói, trẻ Sơn La đang đói xanh ra, sao anh đành lòng cắn cháo toát mồ hôi trán...
Thì dù ẩn nhẫn đến mấy, anh cũng nổi cơn tam bành mà đập cái chai dấm hay lọ tương ớt vào đầu thàng kia và nói : Mày có điên không, việc gì ra việc đó chứ ??
Đúng vậy, anh ạ, việc gì ra việc đó. anh ăn phở tiền anh thì quảng trường dân đóng thuế dân vào chơi. ko lẽ nghèo thì ko đc có quảng trường? 

1 công trình trên 1 nghìn tỷ, sẽ tạo công ăn việc làm và thoát nghèo.
Anh thấy chú bè nghèo ở suối Nậm Mu đang đặt lờ bắt cá chưa?? chú bé không thể đi học, vì không có ăn.
Nếu công trình xây dựng đc triển khai, bố chú có thể tìm đc việc phụ nề hay đập đá, và khi anh bố có việc, lương và bảo hiểm, rất có thể chu bé được đi học, anh phải biết, 1 nghìn 4 tỷ khi đổ vào, sẽ tạo rất nhiều công ăn việc làm và thúc đẩy kinh tế ra sao... nó sẽ thành 1 trung tâm và từ đó, người Sơn La phát triển dần dần.
Chứ xây trường hay kí túc, không ai học đâu anh ơi. trẻ nào học đc với cái bụng đói, cái chữ đâu có làm no bụng?? trẻ chỉ có chữ, khi bố mẹ chúng có công ăn việc làm ổn định. đó chính là từ thiện chân chính đó.
Anh là nhà toán học lừng danh, nhưng không cân nhắc khi phát ngôn, tôi xin phép đc chê anh nhẹ nhàng.
Là người Dân chủ, nghĩa là mọi ý kiến đều đc lắng nghe và thấu hiểu, nhiều bạn anh sẽ gọi tôi là DLV và từ chối tranh luận, như vậy là không dân chủ.
Không liên quan, cái này tôi gửi Đảng và chính phủ :
Thưa các đồng chí lãnh đạo Đảng và chính phủ, các đồng chí biếu anh Ngô bảo Châu cái nhà, mà anh ta chửi các đồng chí, trong khi tôi luôn bênh các đồng chí...
Chẳng hay, các đồng chí có thể biếu tôi 1 cái nhà cũng có được không?? nhỏ bằng 1 nửa nhà anh Châu cũng ok.
Kính thư.


 ảnh ăn chụp màn hình stt của người đc cho là giáo sư Châu Ngô 




 Vẫn dành cho giáo sư toán học lừng danh Ngô bảo Châu nhân dịp giáo sư phát ngôn: " xây trường và kí túc xá hơn là xây tượng đài".
Đầu tiên, nhẽ giáo sư nhầm tượng đài giá 1k4 tỷ, ở đây là 1 quảng trường rộng bao gồm nhà tưởng niệm, bảo tàng, khuôn viên xanh, chứ ko phải chỉ riêng tượng.
Tôi, cũng là giáo sư, và cũng đi vài vòng quả đất, chưa thấy 1 thành phố nào mà không có quảng trường, Nga có quảng trường đỏ, bắc kinh có thiên an môn, hanoi có Ba đình....
Quảng trường, thưa giáo sư, là cái cần và PHẢI có đầu tiên để xây lên 1 thành phố, các con đường từ đó tỏa ra, trung tâm hội nghị, nhà hàng, khách sạn, mát xa, thắng cố, công viên, nậm phịa.... cũng từ đó tỏa ra rất nhiều quá.



 (ảnh : người Pháp xây Hanoi từ quảng trường Puginee, giờ đc gọi là Badinh) 

Để Sơn la thoát nghèo, cần xây dựng 1 thành phố hoàn chỉnh, từ đó phát triển dịch vụ, giữ chân khách du lịch, khi đó người Sơn La sẽ sung túc dần dần.
Chúng ta không thể xây trường khi không có trẻ học, xây viện khi không có người ốm, cái đó Sơn la đã đủ, trường thì học sinh vẫn học, viện thì các bác sĩ rảnh rỗi chiều chiều vẫn đánh cầu lông hăng say rất quá.
Và số tiền 1k4 tỷ đó, rất cần để Sơn la từng bước phát triển dần, bắt đầu từ 1 quảng trường to to quá.
Nếu Sơn la không xây, tiền cũng không được chính phủ cho để xây trường hay kí túc, vì quá phí phạm, và muốn có các doanh nghiệp lớn vào đầu tư khu công nghiệp hay nhà máy, Sơn la cần là 1 đô thị ra dáng đã, và Quảng trường to quá sẽ là khởi điểm để Sơn la từng bước đi chậm chậm lên dần.
Anh chị dân chủ ở Hanoi có tượng đài Lí thái tổ để tụ tập, thì anh chị dân chủ sơn la cũng cần 1 tượng đài để tụ tập cũng, thế là công bằng.
Tôi xin được chê giáo sư nhẹ nhàng, giáo sư đang trì hoãn sự phát triển của Sơn la nếu dự án bị trì hoãn.
Là người, cần có lòng nhân, giáo sư ạ, và lòng nhân chính là cơm no áo ấm cho dân, bắt đầu từ xây dựng 1 thành phố lớn rất. để ai cũng có công ăn việc làm.
Lòng nhân, không nhất thiết là từ thiện cho ăn, cho thịt..........Và rên lên khi có trẻ vùng cao cưởi truồng trong cái lạnh cắt da.
(ảnh : trường ở sơn la, thật là rất nhiều trường quá )





( Vẫn dành cho giáo sư toán học lừng danh Ngô bảo Châu)
Người nghèo và Quảng trường Sonla to to quá.
Nhiều ý kiến các bạn và giáo sư Châu cho rằng, nhiều người còn nghèo, ko đủ ăn, không đủ mặc, không đc tới trường, hãy xây trường xây viện cho họ thay vì tiêu phí 1400 tỷ vào cái quảng trường và tượng đài.
Nhưng lo thế nào?
Anh bạn trẻ Hào anh, sau khi phá hết gần 1 tỷ tiền từ thiện do bá tính đóng góp, anh không phải lo lắng thêm nữa, anh đã an vị trong tù trong vài năm tới.



(ảnh ăn cắp: bạn Hào Anh ko cần từ thiện nữa, bạn đc nhà nước nuôi rồi) 

Anh bạn bợm diệu với 2 cô con gái nhỏ lê la ở hè phố, sau vài trăm triệu từ thiện anh vớ đc, đã chuồn khỏi saigon, và đã quay lại, thê thảm như xưa, và tất nhiên sạch bách món tiền từ thiện của bà con.



 (ảnh ăn cắp : anh bợm diệu vỉa hè, sau khi ãm món xèng từ thiện, anh chuồn khỏi saugoncho và quay lại khi đã về cái máng lợn, anh mong bà con lại đến quyên góp nữa ) 


Nghèo, cần công ăn việc làm ổn định, và nếu họ không làm, họ cần bị mặc kệ.
Ở Mĩ, 25 bang có luật phạt 2 tháng tù và 500 $ nếu cho người nghèo ăn nơi công cộng. và có luật cấm vô gia cư sở hữu tài sản nơi công công. chăn màn nồi sẽ bị thu nếu có.

 (ảnh chụp màn hình 25 bang và 57 thành phố cấm cho người nghèo ăn nơi công cộng ) 




Nếu VN quá trọng người nghèo, sẽ không xây dựng được bất kỳ cái gì nếu lôi nghèo ra so đo, thậm chí không thể bắn pháo hoa, pháo hoa làm gì khi còn nhiều người đói ăn ơ kìa?? (lý bần nông not me ) 

Đất nước, thật tình, sẽ không xây được bất kì cái gì to to quá, muốn chụp ảnh 1 cái gì to to quá, rất có thể, các bạn phải bay sang Lào hoạc Căm pu chia.
Tôi thì nói, người nghèo chỉ đáng đc giúp, nếu họ muốn thoát nghèo, nếu họ vẫn diệu vẫn lười lao động, hãy để họ tự lo, mọi thứ từ thiện sẽ làm hỏng họ.
1 thế giới tốt đẹp chúng ta cần vươn tới, là không ai phải từ thiện cho ai, mọi người có đủ công ăn việc làm. càng nhiều từ thiện, họ càng lười làm việc và đông hơn.
60 năm trước, chính người nghèo đã vùng lên làm cải cách, đấu tố và giết người giàu, cướp sạch ruộng đất và tài sản của họ.
Các bạn hãy cẩn thận, cần ghét cái nghèo, thay vì nâng nui nó

 (ảnh ăn cắp : bần nông đấu tố địa chủ ở phiên tòa của bần nông, số phận anh địa chủ ai cũng biết ) 




 Phần phản biện cuối với Giáo sư toán học lừng danh Ngô bảo Châu về xây trường hay xây tượng.
Thưa Giáo sư, ngài nói: tại sao không xây điểm trường cho học sinh vùng núi, họ ăn ko đủ no, mặc không đủ ấm, sinh hoạt như lũ thú hoang...
Ngài hoàn toàn đúng ở câu sinh hoạt như thú hoang, nhưng ngài không biết gì về vùng cao quá.
Ở thành phố Sơn la thì tôi ko nói nhé, vì đã đủ trường, hẳn giáo sư muốn nói đến miền núi cao, nơi trường chỉ là 1 nhà gỗ mục nát 4 bề, sân trường là là 1 mảnh đất nứt khi nắng và nhão bùn khi mưa có cái cột phía trên phất phơ 1 cái cờ rách tướp.. tôi đã xem ảnh giáo sư dạy vài học sinh ở cái trường như vậy.
Xây ở đó 1 cái trường kiên cố thì tốt quá, nhưng học sinh đâu ra??
Giáo sư đã đúng khi nói lũ trẻ sinh hoạt như thú hoang, quả vậy, người dân tộc không chịu ở yên khi nào.
Thường họ đến 1 vùng, phóng hỏa đốt trụi vài quả núi, rồi trồng ngô, khi đã đủ ăn và đủ nấu diệu, họ tha thẩn đi đặt lờ bắt cá vác ná bắn chim, khi đất đã bạc mầu, họ chuyển đến nơi xa hơn, lại phóng hỏa đốt rừng và chọc cái lỗ để trồng ngô. (giờ giao đât giao rừng tình hình khá hơn ) 
Cái đó kêu bằng du canh du cư, nếu giáo sư xây 1 trường bằng tiền thuế có giá vài tỷ, rất có thể sẽ thành nhà ma sau vài năm, vì bà con đã đi hết. Đó là 1 sự phí phạm.
Xây 1 con đường vài km giá vài chục tỷ dẫn đến 1 cái bản có 50 nóc nhà, đó cũng là sự phí phạm, tiền thuế cả đó.
Nếu giáo sư biết, ở bậc mầm non vùng cao Bắc yên Sơn La, chính phủ phải trả cho bố mẹ trẻ 120k / tháng tiền thức ăn, nếu muốn trẻ đi học. bậc tiểu học tôi ko nắm rõ. Nhưng các cô giáo phải đến lạy van bố mẹ để họ cho con họ đi học là chuyện thường quá thường.
Chưa khi nào câu ; " Không trò, đố thày dạy ai " đúng như ở miền núi cao cao quá.
Nếu giáo sư mở 1 trường và đích thân dạy toán ở vùng núi cao Hoàng su phì, tôi đố giáo sư có nhiều hơn 10 học sinh đó nếu giáo sư không đến từng nhà mà nịnh bố mẹ chúng.
Đừng tưởng dạy là có trẻ học, giáo sư ạ, ở vùng núi cao, 100 trẻ thì đến 99 đứa chả thích đi học.
Vì bố mẹ chúng nói : cái chữ không làm no bụng.

(ảnh nhặt trên mạng : người Mông đốt rừng làm rẫy )


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét